Phim Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood (Once Upon a Time in Hollywood) được coi là siêu phẩm của đạo diễn Quentin Tarantino – người nổi tiếng với cách làm phim rất quái, chả giống ai, thoại dài dòng nhưng đầy ẩn ý, cách kể chuyện và dẫn dắt nhiều đan xen, lắt léo, dàn cast thì luôn hội tụ những ngôi sao sáng giá nhất kinh đô điện ảnh. Bộ phim được Quentin ‘thai nghén’ trong vòng 5 năm, và được các nhà phê bình tại Cannes ví như ‘bức thư tình gửi đến Hollywood năm 1969’
Xem thêm:
- Review Chuyện Kinh Dị Lúc Nửa Đêm
- Review phim Dora và Thành Phố Vàng Mất Tích xin một vé về tuổi thơ
Đầu tiên, cần phải làm rõ rằng đây không phải là bộ phim dành cho mọi người. Nếu bạn đang tìm một bộ phim giải trí, khuây khỏa đầu óc thì đừng nên ra rạp. Bởi vì với thời lượng 2 tiếng 45 phút tràn ngập hàng tấn câu thoại và góc quay “dài như Vạn Lý Trường Thành” thì chỉ khiến não bạn phải mệt thêm mà thôi.
Phim lấy bối cảnh nước Mỹ 1969, đây là thời kì chuyển giao của điện ảnh Mỹ, hay còn được biết đến với những cái tên mĩ miều như “New Hollywood” hay “Hollywood Renaissance”. Thời kì này đánh dấu bước chuyển mình rõ rệt khi các ngôi sao lớn và các nhà sản xuất gạo cội cùng dòng phim miền tây, lẫn văn hóa tới rạp xem phim bắt đầu thoái trào, thì dòng phim gây cười châm biếm của các đạo diễn trẻ cùng những ngôi sao mới nổi lại ăn nên làm ra.
Nội dung Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood kể về Rick (Leonardo DiCaprio) là một diễn viên có tuổi, ghi dấu ấn với các vai phản diện, cùng Cliff (Brad Pitt) – người đóng thế cho Rick bắt đầu nhận ra rằng mình đang ‘hết thời’, và song với đó là những khắc họa nội tâm dữ dội và phong phú của đôi bạn. Phim còn có nhân vật Sharon Tate, cô diễn viên trẻ có tuổi mà không có tên, chẳng ai biến đến nhưng vẫn yêu nghề và khán giả thì thích thú với các cảnh quay có mặt cô nàng ngây thơ, dẩm dớ này.
Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood là tái hiện chân thực của Quentin về một kinh đô điện ảnh đầy màu sắc và biến chuyển, nhưng cũng không kém phần bi kịch. Đoạn kết gây sốc được đạo diễn cải biên so với sự kiện chấn động ngoài đời thực là một cái kết không thể đẹp hơn cho hoài niệm Hollywood thêm trọn vẹn. Phim không chỉ hay ở diễn xuất đỉnh cao của dàn cast, mà còn làm thỏa mãn khán giả ở mặt âm nhạc và bữa tiệc thời trang đầy tính biểu tượng. Hơn nữa, phim có nhắc đến chiến tranh Việt Nam và ảnh của nó tới xã hội Mỹ, đặc biệt là thái độ sống của những người trẻ.
Khác với các tác phẩm trước đó của Quentin, Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood hoàn toàn không sở hữu nhiều cảnh hành động, gây cấn khi 95% bộ phim chỉ toàn thoại và thoại. Những cảnh gây cấn thường sẽ là phim trong phim, tức là xem nhân vật Rick Dalton đóng phim chứ không phải thật gì cả. Có một cảnh giao đấu tấu hài của Bruce Lee, kiểu làm cho thêm chút thú vị chứ chẳng hấp dẫn gì cho cam. Đoạn này phỉ báng Bruce đến mức gia đình của nam tài tử họ Lý nóng hết cả mặt và đòi kiện ekip làm phim.
Riêng cảnh bạo lực duy nhất mà mình mong chờ từ trước khi xem phim thì bị cắt nát bét theo đúng nghĩa đen (đầu bị đập nát bét). Nhưng nhìn chung thì vẫn giữ lại một số đoạn bạo lực khác xem chống vã cũng được.
Bên cạnh đó, phim vẫn giữ lối kể truyện phóng khoáng đặc trưng của Quentin Tarantino, kể về câu truyện của 3 nhân vật khác nhau và cách họ gặp nhau tại một điểm sau đó. Lối kể truyện này mình dám khẳng định không đạo diễn nào ở Hollywood có thể làm hay hơn Quentin được cả. Nhưng riêng Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood, mình hoàn toàn không thích cách kể truyện này bởi vì nó mất đi tính bất ngờ khi chúng bắt đầu đan xen với nhau. Tức là 3 câu truyện trong phim thì 2 trong số đó đã quen biết với nhau từ trước, 1 cái còn lại thì mãi đến cuối mới có liên kết nhẹ chứ chẳng phải gì quá to lớn, đến mức thừa thãi luôn ý vì hai người họ chưa bao giờ gặp nhau cả.
Ngoài ra, phim còn còn đề cập rất nhiều văn hóa đại chúng, hoài niệm các bộ phim Hollywood kinh điển, góc quay, bối cảnh được chăm chút kĩ lưỡng và dàn diễn viên quá trời xuất sắc. Leonardo bùng nổ như mọi khi, Brad Pitt vẫn nụ cười ngạo nghễ và Margot Robbie rũ bỏ hình ảnh quyến rũ mà trở nên siêu dễ thương.
Đánh giá Chuyện Ngày Xưa ở Hollywood là một phim rất “khó xem” dành cho khán giả đại chúng. Với thời lượng dài và nhiều ẩn ý, phim đòi hỏi người xem phải theo dõi và chờ đợi cái hay ở những điểm cuối cùng.
Tổng hợp