Review Trời Sáng Rồi Ta Ngủ Đi Thôi và cuộc gặp gỡ để lại vấn vương

Review phim Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi là một bộ phim âm nhạc với cách kể chuyện trẻ, sáng tạo, là một đại diện tiêu biểu cho làng làm phim indie Việt Nam trong năm 2019 ấn tượng.

Trào lưu làm phim indie của những bạn trẻ Việt ngày càng nở rộ trong những năm gần đây. Mặc cho câu chuyện về doanh số vẫn luôn làm đau đầu các nhà làm phim indie, thì những tác phẩm họ thể hiện vẫn ngày càng tiến bộ, sáng tạo và chỉn chu. “Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi” là một bộ phim như thế, là một đại diện tiêu biểu cho làng làm phim indie Việt Nam trong năm 2019 ấn tượng.

Xem thêm:

Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi và cuộc gặp gỡ để lại vấn vương

Kể một câu chuyện đơn giản, về hai người trẻ gặp gỡ và trải lòng, “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” gợi người ta nhớ về bộ phim 3 phần Before của Richard Linklater với những cuộc nói chuyện thâu đêm suốt sáng, chủ đề trên trời dưới biển nhưng cũng vô cùng người, giàu xúc cảm, như đang đọc một cuốn nhật ký ngổn ngang những điều cá nhân nhất, đặc biệt nhất.

“Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” kể về cuộc gặp gỡ của Tâm – một chàng trai nhạc sỹ nghèo, mơ mộng, với Thanh – một cô gái lái xe Grab thực tế, thông minh. Vào ngày cuối cùng Thanh ở lại Sài Gòn, hai người bạn mới quen đã cùng nhau đi tới những ngóc ngách của Sài Gòn, chia sẻ những câu chuyện riêng, trải nghiệm riêng. Đặt cùng những mẩu chuyện tâm sự không đầu không cuối ấy là những bài ca đúng điệu indie. Nào là Tiền, Trời Ơi Con Chưa Muốn Chết, Điều Vô Lý Thứ Nhất, Sao Khóc Kìa Em,… – những bài hát được phối thô sơ, mộc mạc đã mang lại cảm giác dễ chịu, thoải mái và lạc quan cho bộ phim.

Chọn một hướng đi khá khác lạ, “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” đổ đầy thường lượng phim bằng những quan điểm, những chơi vơi của người trẻ giữa thành phố lớn. Như là những mối tình buồn đã đi qua, những đắng cay ở lại. Nào là quan điểm về cuộc đời, về tội lỗi, về phép màu và nghị lực trong cuộc đời.

Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi và cuộc gặp gỡ để lại vấn vương
Phim khá chuộng gam màu vàng, gợi người ta nhớ đến Nhắm Mắt Thấy Mùa Hè của cùng nhà sản xuất.

Đến với “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, bạn sẽ chẳng tìm thấy câu trả lời rõ ràng nào, nếu như mình còn đang bế tắc. Bộ phim chỉ là một tiếng lòng nhỏ bé, một lời ca tự sự, chia sẻ, rằng kìa bạn ơi, thành phố vẫn cứ chạy theo guồng quay, và sẽ vẫn có những người trẻ đứng ngoài cuộc đua ấy. Bằng cách sắp xếp cuộc gặp gỡ giữa hai nhân vật có đôi chút khác biệt: Tâm ngờ nghệch và mơ mộng, Thanh thực tế và thông minh, nhưng lại có chung tình yêu cho âm nhạc, có chung trái tim lương thiện, dễ mến, bộ phim đã rất dụng công miêu tả thế giới nội tâm của người trẻ. Từ đó, thành phố Sài Gòn hiện lên trong phim cũng mang màu sắc cá nhân rất khác biệt, mới lạ.

Chẳng còn những địa danh nổi tiếng, hiện đại, hào nhoáng mà ai cũng đã quen, thay vào đó là thành phố dưới một con mắt khác, gần gũi và bình dị hơn nhiều. Việc Chung Chí Công và ê kíp chọn cách kể qua những lời tự sự, vừa là điểm nổi bật, ấn tượng, vừa là thách thức để thể hiện mình. Điểm sáng của những cuộc đối thoại này là ở chỗ nó mới, chưa nhiều phim Việt dám đặt các nhân vật tâm sự với nhau từ đầu tới cuối phim, thành ra thế giới nội tâm của người Việt trẻ được thể hiện trên màn ảnh cả lớn, cả nhỏ là chưa nhiều, còn cô đơn và không được lắng nghe.

Tuy nhiên, cũng vì mới, mà nó khiến bộ phim không dễ được chấp nhận, và cũng là cái khó để viết nên được những đoạn hội thoại thực sự ấn tượng, lắng sâu vào tâm trí người xem trong vô vàn câu chuyện, hành động họ tri giác mỗi ngày.

Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi và cuộc gặp gỡ để lại vấn vương
Khá ấn tượng với khả năng hát và đánh nhạc cụ của chính Hà Quốc Hoàng và Trần Lê Thúy Vy.

Tuy nhiên, vẫn phải nói tới những điều mà bộ phim có thể cải thiện. Trước hết là về chất liệu chính tạo nên bộ phim – những cuộc trò chuyện. Dễ nhận thấy là không chỉ ở Quốc Hoàng hay Thúy Vy, mà là hầu hết cuộc đối thoại trong “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” đều bị thiếu cảm xúc và diễn ra khá nhanh. Người này đáp trả người kia ngay tức khắc, với những ngôn từ được gọt rũa khá kỹ, đôi khi tạo ra cảm giác thiếu tự nhiên. Và cũng có lúc thì các câu chuyện được kết nối với nhau một cách rời rạc.

Bên cạnh đó thì nhịp phim ban đầu diễn ra hơi gấp, hai nhân vật chính làm quen và trở nên thân thiết khá sớm. Cũng có thể giải thích là vì họ đến với nhau như hai trái tim cô đơn, khao khát tìm bầu bạn, hay Tâm có giải thích mình là người nói nhiều, nhưng việc quen thân quá nhanh, tâm sự quá sớm như vậy vẫn tạo ra cảm giác sượng khoảng thời gian đầu phim.

Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi và cuộc gặp gỡ để lại vấn vương

Nhìn chung,”Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” là một bộ phim rất tiến bộ, đẹp đẽ và dễ thương của điện ảnh indie Việt trong những năm gần đây. Bằng chất liệu âm nhạc êm ái, những cuộc trò chuyện vô tư, bộ phim mang lại cho người xem cảm giác dễ chịu, tích cực và lạc quan.

Phần âm nhạc là điểm sáng trong phim, phần lớn được hát bởi ngay hai diễn viên chính, đặc biệt là bài hát cuối, cùng tên là cái kết phù hợp nhất, ấm áp nhất cho một bộ phim xinh xắn. “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” cũng tạo ấn tượng tốt với những khung hình chỉn chu, gam màu ấm, trầm buồn, hao hao cảm giác mà Nhắm Mắt Thấy Mùa Hè từ cùng nhà sản xuất mang lại.

Rõ ràng còn nhiều chi tiết cần cải thiện, nhưng “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” vẫn là một tác phẩm đẹp, dễ thương. Cũng giống như cuộc gặp gỡ năm ấy của Tâm và Thanh gây ra nhiều xốn xang, thì cuộc gặp gỡ với “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” cũng mang lại những xúc cảm tương tự, với niềm tin vào con người, sự chân thành và hy vọng vào nền điện ảnh indie Việt Nam khởi sắc trong những năm tới.

Mihaluna

CHẤM ĐIỂM PHIM
Nội dung
75 %
Diễn viên
70 %
Hình ảnh
70 %
Âm nhạc
80 %
review-troi-sang-roi-ta-ngu-di-thoi-va-cuoc-gap-go-de-lai-van-vuongPhần âm nhạc là điểm sáng trong phim, phần lớn được hát bởi ngay hai diễn viên chính, đặc biệt là bài hát cuối, cùng tên là cái kết phù hợp nhất, ấm áp nhất cho một bộ phim xinh xắn.

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here